Yunjae Mang Thai Cốt Nhục / Top 12 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | Dsb.edu.vn

Mang Thai 3 Tháng Ăn Nhãn Nhục Được Không?

Long nhãn nhục được cảnh báo không nên sử dụng với phụ nữ mang thai nhưng đối với phụ nữ sau khi sinh thì lại được khuyến khích. Vậy nên sử dụng long nhãn như thế nào để mang lại hiệu quả tốt nhất?

Nếu chưa biết nhãn nhục là gì, bạn có thể tìm hiểu chi tiết ở đây

Với thành phần chứa nhiều dưỡng chất quý, tính ứng dụng cao (sử dụng để ăn trực tiếp, làm thuốc, nấu nước uống, nấu canh giải nhiệt, nấu chè,..) nhãn nhục được nhiều người lựa chọn như một loại thực phẩm phổ biến trong gian bếp của gia đình. Không chỉ đa dạng trong cách chế biến, nhãn nhục còn phù hợp với rất nhiều đối tượng khác nhau, từ người già, trẻ nhỏ, người làm việc căng thẳng cho đến người mới ốm dậy. Chính vì thế, theo lối tư duy thông thường, nhiều bà bầu sẽ lựa chọn nhãn nhục để tẩm bổ trong quá trình mang thai, nhằm cung cấp nguồn dinh dưỡng tự nhiên để chăm sóc sức khỏe của mẹ và bé. Tuy nhiên, các bác sỹ đông y lại khuyên bà bầu không nên sử dụng sản phẩm này trong quá trình mang thai bởi nó sẽ gây ra nóng và dẫn đến sảy thai. Vậy bà bầu có nên sử dụng nhãn nhục hay không? Sử dụng theo cách nào để không gây hại đến em bé?

Đối với khi phụ nữ mang thai thì phần lớn trong người xuất hiện âm hỏa hư, thường xuyên mắc chứng tiểu tiện đỏ xẻn, táo bón, rêu lưỡi khô vàng, họng đắng rát. Lúc này, thai phụ cần phải sử dụng những thực phẩm có tính mát để từ âm thanh nhiệt và an thai, dưỡng huyết. Trong thời điểm mang thai, nếu sử dụng nhãn tươi và long nhãn khô chẳng những không có tác dụng bồi bổ cơ thể mà ngược lại còn làm tăng nguy cơ nóng trong, gây ra chứng đau bụng dưới, động thai, thậm chí có thể gây ra tình trạng làm tổn thương thai khí, dẫn tới sảy thai (đặc biệt, đối với thai phụ đang mang thai ở giai đoạn đầu (7-8 tháng) thì càng cần phải kiêng sử dụng loại thực phẩm này). Tuy nhiên, đối với sản phụ sau khi đã sinh con thì sử dụng long nhãn, uống nước long nhãn hoặc massa cơ thể bằng rượu ngâm long nhãn thì lại rất tốt

Cháo hạt sen nhãn nhục an thai

Nếu bạn đang mang thai ở những tháng đầu của thai kỳ, chúng tôi khuyên bạn nên hạn chế và kiêng sử dụng nhãn nhục để bảo vệ em bé của mình!

Chè nhãn nhục táo đỏ

Nhãn nhục (15g), hạt sen Hưng Yên (20g), táo đỏ (15g), gạo nếp (50g), gia vị

Cho các hạt sen, gạo nếp vào nồi, nấu thành cháo. Tiếp đó cho nhãn nhục, táo đỏ vào nồi, thêm gia vị rồi sử dụng

Nguyên liệu: Hạt sen Hưng Yên (30g), đường phèn (30g), đậu đỏ (30g)

Ninh nhừ hạt sen, đậu đỏ, cho đường phèn vào và thưởng thức

Nhãn nhục (100g), táo đỏ (50g), đường phèn (50g), hạt sen Hưng Yên (100g)

Ninh nhừ hạt sen, sau đó thêm táo đỏ, nhãn nhục và đường phèn vào nồi, chờ đường tan hết thì tắt bếp. Thưởng thức khi còn ấm

Trong giai đoạn đầu của quá trình mang thai, nhiều chị em hay bị nghén và thèm ăn nhãn nhục. Theo chia sẻ của một chị khách hàng quen thuộc tại cửa hàng bà Mai, chị thèm ăn nhãn nhục, mua 0.5kg nhãn nhục của cửa hàng chúng tôi về nhà, chị để trong ngăn mát tủ lạnh và ăn hết trong vòng 3 ngày. Tùy theo cơ địa của mỗi người mà tác động của nhãn nhục đến cơ thể là khác nhau, ví dụ với chị khách hàng này, ăn nhãn nhục với liều lượng lớn tuy nhiên cơ thể của chị gặp bất cứ ảnh hưởng gì. Tuy nhiên, chúng tôi vẫn khuyên khách hàng của mình rằng không nên sử dụng theo cách này. Hãy chú ý đến liều lượng sử dụng nhãn trong ngày để bảo vệ tốt nhất cho sức khỏe của mình

Kết luận: Với nhiều dưỡng chất quý, phụ nữ mang thai hoàn toàn có thể sử dụng nhãn nhục để bổ sung dinh dưỡng cho mình và em bé. Tuy nhiên, bạn nên cân nhắc liều lượng sử dụng nhãn nhục cho hợp lý. Nếu sử dụng nhãn nhục để pha trà an thần, không nên sử dụng quá 2 tách trà 1 ngày. Với các món chè, cháo an thai, chỉ sử dụng 2 lần/tuần.

Bài nên tìm hiểu: Ăn nhãn nhục có tốt không

[Yunjae Fic] Con Tôi Sẽ Nổi Tiếng!

Chapter 1

Summary: Jaejoong mang thai, và Yunho phải phục tùng mọi yêu cầu của vợ~ ><“

====================

Hai tháng đầu thai kỳ của Jaejoong không thể tốt đẹp hơn với Yunho được nữa. Jaejoong cứ ngọt như đường ấy! (không phải là trước đây cậu ấy không ngọt, chỉ là giờ còn ngọt hơn thôi!). Ngoại trừ việc thỉnh thoảng bị nôn oẹ lên người, Yunho không còn lời phàn nàn nào hết. Cậu thậm chí còn chuẩn bị bồn nước nóng cho anh tắm! Chúa ơi! Còn chưa kể đến việc luôn làm bữa sáng, bữa trưa rồi bữa tối~

“Yunnie…”, cậu ngân nga tên chồng yêu…

“Anh đây Jae,,, Em muốn gì nào baby?”

Jaejoong lúc lắc cái đầu, “Em vừa chuẩn bị nước nóng cho anh tắm đó. Anh muốn tắm ngay bây giờ không, Yunnie?”

Yunho nhún vai, “Ừ được, vậy anh tắm ngay…”

Jaejoong vặn vẹo bàn chân, bối rối, “Vậy… Yunnie… Em tắm chung với, được không?”

Yunho toe toét cười (như giống nhếch mép cười đểu hơn!), “Được chứ, Joongie…”

Gã bác sỹ nọ, người khám cho Jaejoong và xác nhận việc cậu có thai, đã mời khoảng 30 phóng viên từ các tờ báo, tạp chí, kênh truyền hình khác nhau và vài tay săn ảnh đến tham dự một buổi họp báo.

“Tôi có chuyện muốn thông báo liên quan đến Jaejoong, vợ yêu của Jung Yunho…”

*im lặng*

Gã bác sỹ cười ngoác miệng tới tận mang tai.

*vẫn im lặng*

“Anh cứ nói luôn đi không được à?!!”, một nhà báo hét lên.

“Ây dà, các anh chả thú vị tẹo nào…”

“Mà này, thế tên anh là gì hả bác sỹ của Kim Jaejoong?”, ai đó hét lên từ cuối hội trường.

“Các anh không biết tôi sao? Tôi nổi tiếng vô cùng luôn, các anh không biết à!!”

*ríc ríc ríc*

“Này! Điện thoại của ai đấy! Tôi không thích tiếng động đó!”

*im lặng*

“Được rồi… ờ… Tên tôi là Haroro… Mọi người đều gọi tôi là bác sỹ HaHa…”, hắn tự hào tuyên bố.

*tiếp tục im lặng*

“Bác sỹ HaHa là người quái nào?”, tiếng ai đó thì thào giữa đám phóng viên.

“Này! Tôi nghe thấy đó!! Tôi là…”

“Tôi cố tình nói cho anh nghe đó…”

*E hèm*

“Tôi là…”

“Anh nói luôn chuyện anh định thông báo về Kim Jaejoong có được không!!?”, một phóng viên khác lại kêu lên.

“Xì… Mấy lão già thời nay thật là… Thôi được, giờ thì, Jaejoong-sshi… đang…”

*thùng thùng thùng* (tiếng trống)

“Bác sỹ… Anh có yêu chiếc điện thoại của anh không?”, một phóng viên to con lên tiếng hỏi.

HaHa gật đầu hùng hồn, “Sao nào?”

“Đừng có để điện thoại của anh kêu nữa và thông báo cái của nợ anh định thông báo đi…”, gã to con vừa nói vừa bẻ tay răng rắc…

HaHa cười sợ sệt…

“Thôi được rồi… Jaejoong-sshi đang mang thai!!”, hắn sung sướng thông báo.

*ríc ríc ríc*

“Ế, không phải điện thoại của tôi đâu nhé…”

Đám đông sửng sốt rồi quay sang bàn tán xôn xao.

Âm thanh máy ảnh vang lên không ngớt, chụp lại hình ảnh tay bác sỹ cười đến nhe hết cả răng lợi như một thằng nhóc thiểu năng (dù hắn chẳng nhận ra đâu!)… Tiếng ngón tay gõ cành cạch lên bàn phím laptop và tiếng bút soàn soạt trên giấy, nghe cứ như thiên đường với hắn vậy…

Sau cái buổi họp báo trời đánh ấy, Yunho đã nhận ra anh chẳng thể ưa nổi gã bác sỹ dù chỉ là một tí tị tì ti (vì hắn đã thông báo chuyện Jaejoong mang thai mà không nói với anh trước!) nhưng Jaejoong lại thích gã bác sỹ (dở hơi) ấy, nên anh cố lờ hắn đi.

Kể từ buổi họp báo, đám phóng viên đồng loạt cắm trại trước cổng biệt thự nhà YunJae. Chuyện cắm trại này chỉ kết thúc khi có một tên phóng viên đã gần như làm Jaejoong giật mình ngã lăn ra sàn (may thay cánh tay dài của Yunho đã kịp đỡ lấy Jaejoong nên cậu và em bé đều không sao!), khiến cho Jung Yunho vốn rất bình tĩnh cũng phải khùng lên và doạ sẽ đá đít bọn chúng ra sau vành móng ngựa hết, làm bọn chúng thi nhau bỏ của chạy lấy người.

Tin tức Jaejoong mang thai tràn ngập trên trang nhất khắp các tờ báo và các trang mạng. Vì đàn ông mang thai đã là chuyện hiếm, thêm nữa đây lại là người đầu tiên ở Hàn Quốc, mọi người đều phát cuồng lên muốn biết con của YunJae trông sẽ như thế nào…

Từ tháng thứ ba đến tháng thứ bảy thai kỳ của Jaejoong như vắt kiệt sức lực Yunho. Jaejoong lúc thì cáu kỉnh, khi thì mít ướt như trẻ con, có lúc dễ thương, khi lại kỳ quặc, rồi thì thờ ơ, khi lại hứng tình đến không ngờ, tất cả có thể xảy ra trong cùng một ngày. Ngoại trừ việc cảm xúc thay đổi như chong chóng, những nhu cầu quái dị của cậu cũng là chuyện khiến Yunho khổ không để đâu cho hết.

“Yunnie…”, Jaejoong nhõng nhẽo với chồng.

“Sao thế Joongie?”, Yunho kéo Jaejoong vào lòng, hết sức cẩn thận để không đặt quá nhiều áp lực lên cái bụng tròn vo khổng lồ của cậu và vuốt ve mái tóc cậu.

“Em muốn… Em muốn…”, Jaejoong vặn vẹo mấy ngón tay.

“Em muốn gì nào, Joongie baby?”

“Em muốn ăn kem pistachio với topping cánh gà…”, Jaejoong mở to đôi mắt nai tròn lấp lánh hi vọng và cả lo lắng.

Kem pistachio

“Nhưng cưng à… mười hai giờ đêm rồi…”, Yunho ngáp dài.

Jaejoong lách người ra khỏi lòng Yunho và ngồi xuống tận cuối giường, co đầu gối lên đến ngực (thực ra giống như đến bụng hơn!! ==”), giấu mặt vào hai lòng bàn tay.

Những giọt nước mắt thất vọng lăn dài xuống gò má cậu, vai cậu run run theo tiếng nức nở không ngừng vang lên.

Trái tim Yunho đau đớn như bị ai siết chặt khi nhìn thấy cảnh vợ mình thổn thức như vậy.

“Baby…”, Yunho bò đến bên người Jaejoong.

Anh nâng cằm Jaejoong lên một chút để nhìn thẳng vào đôi mắt cậu, nhưng hình ảnh đôi mắt lóng lánh nước, cái mũi đỏ ửng và gương mặt lem luốc của cậu khiến anh cảm thấy mình như một thằng khốn không hơn. Yunho gạt đi nước mắt trên mặt Jaejoong và vòng tay ôm lấy cậu, dù Jaejoong dùng dằng giẫy ra.

“Anh xin lỗi mà, baby…”, Yunho nhẹ nhàng xoa tròn trên lưng Jaejoong, vỗ về cậu.

“Giờ anh đi mua ngay đây, được không?”

Jaejoong khẽ gật đầu nơi hõm cổ Yunho.

Và khi Yunho mua kem với cánh gà về đến nơi, chào đón anh là một Jaejoong đang say ngủ li bì trên ghế sofa.

(Và giờ thì anh lại phải bế cậu lên gác nữa!! ><“)

Tháng cuối cùng, Jaejoong cũng không còn làm loạn lên như thời gian trước nữa. Cậu chỉ là không thể tự làm mọi việc một mình. Vì con trai cậu (đúng vậy, họ đã đi khám thai và biết được giới tính của đứa bé) có vẻ rất nặng, Jaejoong luôn gặp khó khăn trong việc đi lại, đứng lên ngồi xuống và thậm chí cả lúc ngủ! Yunho rất lo vì trông Jaejoong như thể sụt cân (nhưng cái bụng cứ phình lên). Gã bác sỹ (ngốc nghếch) nói rằng không có gì phải lo cả, chỉ vì con trai họ dường như ăn QUÁ NHIỀU so với một đứa nhóc còn chưa ra đời, cứ Jaejoong ăn gì thì con trai họ lại hấp thụ một phần… Nhưng trong mắt Yunho, dường như chỉ có thằng nhóc là được ăn vậy, chứ Jaejoong chẳng được chừa lại cái gì. Phải đến khi Jaejoong nói đi nói lại với anh rằng cậu không sao, Yunho mới ngừng lo nghĩ về cân nặng của Jaejoong.

Yunho mới yêu làm sao cái cảnh Jaejoong lạch bạch đi lại trong nhà với cái bụng bự khổng lồ… xD Anh luôn trêu Jaejoong rằng cậu chậm chạp quá, khiến Jaejoong bĩu môi hờn dỗi với anh. Nhưng cuối cùng, Jaejoong sẽ luôn tha thứ cho Yunho và quên hết mấy trò trêu chọc của anh…

Khi tiếng khóc đầu tiên của em bé vang lên trong phòng cấp cứu, Yunho bật khóc. Anh cảm thấy như đang được nghe bài ca đẹp đẽ nhất trong đời.

Sau vài tuần tranh luận, Yunho và Jaejoong đã quyết định đặt tên em bé là Changmin, Jung Changmin…, dù ban đầu Jaejoong cứ khăng khăng đặt tên bé là Louis Vuitton hoặc Chanel, thế là Yunho không thèm nói chuyện với cậu cả tuần luôn… (==”)

Và đây… XIN ĐƯỢC CHÂN TRỌNG GIỚI THIỆU:

Jung Changmin xD

~End Chapter 1~

Mẹ Bầu Có Nên Ăn Nhãn Nhục?

Nhãn nhục là loại trái cây có chứa hàm lượng chất dinh dưỡng dồi dào, mang lại nhiều lợi ích cho sức khoẻ. Tuy nhiên, mẹ bầu có được sử dụng loại trái cây này không? Đây là điều mà rất nhiều người quan tâm.

Giá trị dinh dưỡng nhãn nhục mang lại

– Nhãn nhục có chứa hàm lượng vitamin C cao, 80% lượng vitamin C cần bổ sung vào cơ thể hàng ngày đều tìm thấy trong nhãn nhục.

– Ngoài ra, nhãn nhục còn chứa các thành phần khoáng chất khác, có tác dụng tốt cho quá trình phát triển cho cơ thể như: Sắt, phốt pho, kẽm, kali,…

– Nó còn là nguồn cung cấp vitamin và chất xơ dồi dào cho cơ thể.

Bà bầu có nên ăn nhãn nhục?

– Phụ nữ khi mang thai, tâm lý không được ổn định hay bị stress, căng thẳng, lúc này nhãn nhục được xem như là vị cứu tinh giúp cho tinh thần mẹ bầu thoải mái hơn, bớt căng thẳng.

– Do quá trình mang thai, mẹ phải nuôi dưỡng cả cơ thể lẫn thai nhi trong bụng nên thường xuyên bị chóng mặt. Đây là biểu hiện của bệnh thiếu máu, bổ sung nhãn nhục vào lúc này là mẹ đã cung cấp cho cơ thể một lượng sắt dồi dào, nó giúp cho quá trình hoạt động của các tế bào máu hiệu quả hơn, ngăn ngừa tình trạng thiếu máu ở mẹ bầu.

– Nhãn nhục còn giúp cho mẹ bầu hạn chế tăng cân thai kỳ, khi bổ sung nhãn nhục vào cơ thể, nó sẽ làm cho mẹ có cảm giác no lâu, cảm giác thèm ăn cũng biến mất, nhờ đó mà mẹ bầu có thể kiểm soát được cân nặng của mình.

– Mặc dù đem lại nhiều lợi ích cho mẹ bầu, nhưng không phải bổ sung lúc nào và bao nhiêu cũng được. Để đảm bảo cho sức khoẻ của mẹ và thai nhi. Mẹ nên ăn một lượng vừa phải và hạn chế sử dụng ở 3 tháng đầu và cuối thai kỳ.

Những lưu ý mẹ bầu cần nhớ khi ăn nhãn nhục

– Đối với mẹ bầu có huyết áp không ổn định nên hạn chế ăn nhãn nhục để tránh ảnh hưởng cho sức khoẻ.

– Vì nhãn nhục có tính nóng, nếu ăn nhiều sẽ gây nên tình trạng co bóp tử cung, doạ sảy thai, nên mẹ chỉ nên ăn ít và tránh ăn vào giai đoạn đầu và cuối thai kỳ.

– Nhãn nhục có chứa hàm lượng đường cao, nên đối với mẹ bầu có lượng đường trong máu cao không nên sử dụng nhãn nhục.

Đọc Truyện Bà Xã Thần Thánh Version Yunjae

Ba Ngày Sau

_Umma à ! Con không ăn đâu! Ngán lắm rồi!

“Bốp!”

_ĂN NGAY !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

_Umma à ! Đừng có ép vợ con mà! Em ấy ngán lắm rồi. Con nhìn còn ngán mà

_ANH IM NGAY CHO TÔI. KHÔNG VÌ ANH THÌ CON TÔI CÓ NHƯ THẾ NÀY KHÔNG HỬ ? ĐỢI ANH LÀNH ĐI RỒI BIẾT TAY TÔI – là bà Kim gắt lên khiến Yunho im bặt và chăm chú vào phần cơm của mình, bà liếc nhanh qua JaeJoong – NHÌN CÁI GÌ ? HAI VỢ CHỒNG BÂY HAY QUÁ RỒI! ĐỂ CHO BÀ GIÀ NÀY NAI LƯNG RA CHĂM SÓC, BÀY ĐẶT LÊN NÚI LÊN ĐỒI CHƠI RỒI BỊ TÉ NHƯ THẾ! HAI CẬU HAY QUÁ RỒI, BÂY GIỜ GÃY TAY GÃY CHÂN ĐẤY!

_Umma à ! – JaeJoong kéo tay bà khi các y tá đứng ngoài cửa mà chẳng dám vào – Y tá vào tiêm thuốc!

Đến bây giờ bà Kim mới quay lại và nhường lối cho y tá vào. Hai cô đẩy xe thuốc vào nhưng gương mặt xanh xao trông đến tội.

_Umma đi về lo cho appa tụi bây. Chiều umma vô. Liệu mà ăn hết chỗ này. Nhờ nó mà cháu ngoại không sao đây. Ăn nhiều vào!

JaeJoong gật đầu rồi nhìn bà đi ra. Mẹ cậu tuy rằng quát tháo ầm ĩ như thế nhưng thực chất lo cho cậu và Yunho lắm. bà biết tin hôm qua và đã vào ngay sau đó. Bà đã bên cạnh JaeJoong trong lúc cậu hoảng loạn nhất, ôm cậu vào lòng và vuốt ve như dỗ dành một bé con vậy. Cả bố cậu cũng thế. tính ông điềm tĩnh hơn bà nên ông chỉ cầm tay cậu vỗ về thôi. Riêng Yunho thì đến tối hôm qua mới tỉnh lại.

_Bác sĩ! Sao rồi ? – Kibum cùng Shin Dong và Chae Young vội chạy đến vị bác sĩ già khi ông bước ra từ phòng cấp cứu

_Cô cậu là gì với bệnh nhân Kim JaeJoong ?

_Tôi…tôi là em của Kim JaeJoong . Tôi là Kim Kibum – Kibum nhận đại. Cậu cùng hai người còn lại đan tay vào nhau một cách lo lắng nhìn bác sĩ – Anh tôi có sao không bác sĩ ?

Đến lúc này, Kibum mới thở phào nhẹ nhõm được một phần. Cậu cùng với Shin Dong và Chae Young thả phịch xuống ghế. Mồ hôi đã bớt đổ. Cậu còn sống và em bé vẫn còn sống.

“Cạch!”

_Xin lỗi ai là người nhà của Jung Yunho ? – cô ý tá chạy gấp ra

_Vâng chúng tôi đây

_Anh ấy đang thiếu máu trầm trọng, trong các vị có ai nhóm máu AB không ? Chúng tôi đã hết nhóm máu này rồi

_Tôi! – Chae Young giơ tay – Tôi nhóm AB

_Vâng! Mời cô đi theo chúng tôi

Hơn hai tiếng sau Yunho cũng được đẩy ra, tay chân anh đều bị quấn băng trắng xóa cả. Bác sĩ nói khoảng một tháng mới có thể đi lại và vận động tay chân được. Anh và JaeJoong được đưa vào phòng hồi sức đặt biệt. Kibum đã dặn y tá cho giường họ nằm gần nhau vì cậu biết rằng sau khi tỉnh lại, Yunho nhất định sẽ đòi gặp JaeJoong và cậu cũng thế. Cứ an bài trước sẽ chắc chắn hơn. Đàn em Yunho luôn hiểu tính anh hai của mình khi không có JaeJoong bên cạnh.

_Để em đút anh ăn! – JaeJoong chầm chậm đi lại giường của Yunho và ngồi lên đó – Umma quá đáng! Đã bảo một tháng nữa mới được cầm nắm mà anh mới tỉnh lại một ngày đã bắt anh cầm muỗng ăn rồi.

_Tại umma muốn anh vận động sớm thôi – Yunho cười méo xẹo, anh cũng đau lắm nhưng mà umma của anh dữ quá, không làm là bị mắng té tát ngay, ôi~

_Anh còn đau không ?

_Không! Anh hết đau rồi. thấy em và con an toàn, anh không đau nữa

_Ngốc! – Jaejoong mỉm cười và cú nhẹ vào đầu Yunho

_Anh đã rất sợ bà xã ah! Anh sợ anh mất em. Lúc đó anh chắc không sống nổi, anh sẽ chết theo em luôn! – Yunho nhìn cậu, mắt anh đỏ lên khi người anh yêu vẫn còn ngồi ở đây nhìn anh, anh hạnh phúc lắm cậu biết không ? Khi anh tỉnh lại, người anh nhìn thấy đầu tiên là gương mặt hạnh phúc của cậu, cậu đang nằm gần anh và nhìn anh. Nụ cười của cậu là dành cho anh. Lúc đó anh đã nghỉ, chỉ cần bên cạnh cậu, dù sống hay chết cũng không còn quan trọng nữa

_Em cũng vậy. Em yêu anh nhiều lắm – Jaejoong mỉm cười và hôn lên môi anh – Anh xem – cậu lấy tay anh đặt lên bụng mình – Cả con cũng yêu anh nữa. gia đình ba người chúng ta sẽ hạnh phúc

_Ừm! – Yunho cười híp mắt

Một tuần sau, Yunho và JaeJoong được đón về nhà. Vì anh bị thương nên tục lệ mỗi tuần chồng mới được thăm vợ tạm gác qua một bên. Anh được ngủ cùng với cậu mỗi ngày. Tuy rằng mẹ của JaeJoong đối xử với anh rất đỗi mạnh bạo nhưng chung quy bà cũng muốn tốt cho anh. Bà sợ anh không thể cầm nắm được nên bắt anh cầm muỗng mỗi khi ăn cơm. JaeJoong vẫn bị bắt ăn những thứ bổ dưỡng vì bà tin rằng nếu như thế thì thai không thể nào yếu được, mạnh khỏe mạnh khỏe.

Bà Kim vẫn không thể biết được nghề chính của Yunho vì JaeJoong đã dặn anh không được nói. Bố mẹ cậu chắc chắn sẽ bắt cậu về và buộc Yunho ly dị với cậu. Nhà cậu vốn là gia đình theo xưa nên ghét xã hội đen lắm. Họ cho rằng những kẻ xã hội đen là những kẻ khát máu, không có tính người. Có lẽ bí mật này sẽ theo cậu và anh đến chết

_Con à ! Con à ! – Yunho áp tai lên bụng của JaeJoong và nghe ngóng tình hình. Theo thói quen mỗi đêm của anh, anh phải chọc làm sao cho baby con trong bụng của anh đạp một cái anh mới chịu đi ngủ. Mỗi lần như thế JaeJoong đau quằng quại nhưng không trách anh đâu. Cũng chỉ vì anh cưng con quá đi đó mà

Tháng thứ năm

_ Ăn đi Yunho! Em không ăn nổi đâu! – Jaejoong đẩy tô gà về phía Yunho – Em ngán lắm rồi, làm ơn đi, ăn đi!

_Anh cũng ngán rồi. Anh ăn lén cho em một tuần rồi! Tha anh đi! Hu hu hu hu – Yunho nhìn cậu bằng đôi mắt cún con, một tuần nay Yunho đã ăn dùm cho cậu vì thương cậu quá, ngày nào cũng ăn những đồ đầy dầu mỡ, rồi lại uống thuốc bắc thuốc nam nhưng bây giờ anh cũng chịu hết nổi rồi. Ngán quá

_Giờ anh ăn không ? – JaeJoong đổi giọng

_ Hửm ?

_Không ăn thì em ăn, em mà ăn, em ói cho anh chết! Ụa! – JaeJoong nhợn một cái khiến Yunho hoảng hồn ăn sạch mọi thứ trên bàn

_Giỏi! Em thương! Há há há há!

Tràn cười man rợ của JaeJoong khiến Yunho xanh mặt. Tự nhiên anh ước rằng anh không nên ở đây nữa. Ở đây Jaejoong chẳng ăn gì, anh thì càng ngày càng tròn ra.

Tháng thứ 6

_Bà xã ơi! Anh muốn…… – Yunho liếm nhẹ lên bụng JaeJoong và luồn tay vào trong quần cậu

“CHÁT!”

_Đi ngủ!

_Bà xã à !!!!!!!!!!!!!

………………..

_Woa! Em lên 78 kg rồi nè! – Yunho chỉ vào cái cân

_AAAAAAAAA !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! TÔI LÊN 12 KÝ RỒI !!!!!!!!!!!!!! CON KHÔNG ĂN ĐỒ BỔ NỮA!

“BỐP!”

_IM! ĂN HẾT ĐI!

Tháng thứ 8

_Ông xã à ! Em muốn……… – JaeJoong hôn nhẹ lên môi anh

_Không! – Yunho đáp dứt khoát – Con mình lớn rồi, không được!

_Anh không thương em hửm ? Hu hu hu ! Con ơi! Bố không thương mẹ con mình nữa rồi

_Aish! Bà xã à ! Anh đã kìm lắm rồi. Anh “thèm” em cả tháng nay rồi đó – Yunho chịu không nổi mà đỡ cậu lên người mình, mút ngon lành bờ ngực cậu – A ! Em có sữa nè bà xã!

_Ai có thai mà không có sữa chứ, ngực em cũng to lên rồi nè

_Như trái chanh thôi! – Yunho thì thầm

_Anh nói cái gì ?

_Ừ ! Yêu anh quá!

JaeJoong cúi xuống hôn lên đôi môi quyến rũ của anh. Cả hai dìu nhau trong vũ điệu ái tình. Bây giờ Yunho mới nhận ra rằng, bà mẹ mang thai, có nhu cầu cao kinh khủng. Hầu như ngày nào anh cũng cùng cậu….. và tất nhiên là theo kiểu ngồi rồi, JaeJoong mang thai làm sao nằm dưới anh được. Đau lưng quá!

……………………

_Ôi~ nứt bụng dữ quá đi! Hu hu hu hu , sợ quá ông xã ơi! Mẹ nói sinh con đau lắm, đau chết được đấy – JaeJoong chơi đùa với ngón tay của Yunho và nói

_Em sinh mổ mà, không đau đâu, nhanh lắm. Tên bác sĩ đó mà làm em đau, anh thề giết hết cả nhà nó

_Hứ! Em cho anh làm xã hội đen chứ không phải cho anh nói giết chóc trước mặt em. Ai là nhất ? – JaeJoong vểnh môi

_ BÀ XÃ !

_Đúng! Ha ha ha ha ha!

Tháng thứ 9

_ Ông xã ơi! Còn mười ngày nữa thôi, em sợ quá hà! Hu hu hu hu ! Bụng em to lắm rồi nè, em sợ quá! Có đau không ? Hu hu hu mổ có đau không ? Em sợ lắm ông xã à ! – JaeJoong khóc tức tưởi

_Không sao đâu! Còn những mười ngày nữa mà. Em đừng là anh khóc theo chứ. Bà xã à ! Hu hu hu hu , bà xã à ! Hu hu hu

_HAI ĐỨA BÂY NÍN NGAY! ĐÃ HAI MƯƠI MẤY TUỔI RỒI CHỨ ÍT ỎI GÌ MÀ CÒN ÔM NHAU KHÓC LÓC KỂ LỂ NỮA CHỨ. SINH ĐẺ THÔI MÀ, MÀY CON SINH MỔ MÀ CÒN KHÓC GÌ? UMMA MÀY SINH THƯỜNG MÀ CON KHÔNG NÓI ĐÂY NÀY

_HU HU HU HU. ÔNG XÃ ƠI! HU HU HU

_HU HU HU! UMMA À ! ĐỪNG MẮNG VỢ CON NỮA MÀ HU HU HU

_Hai đứa bây! – bà Kim bất lực nhìn hai vợ chồng – Umma bó tay với hai vợ chồng bây rồi

………….

_Ông xã à ! Làm gì vậy ?

JaeJoong ngạc nhiên nhìn Yunho với lỉnh kỉnh những thứ đồ trong phòng

_Anh chuẩn bị đưa em đi sinh chứ gì. Đem cái gì cần đem. Bây giờ đã qua tháng thứ 9 rồi. Nghe nói trong tháng này thì người mẹ sinh bất thình lình lắm nên phải chuẩn bị đầy đủ. Chỉ cần em la đau bụng là anh hốt em đi liền. Đồ mang sẵn trên người. không sợ thiếu – Yunho vừa nói vừa chăm chỉ xếp đồ vào túi xách – Công chuyện ở nhà lớn anh đã giao cho Shin Dong và Chae Young. Bây giờ anh toàn tâm toàn ý với em và con thôi

_Hứ! Những mười ngày nữa cơ mà

_Chuẩn bị tốt hơn em ơi! – Yunho nói giọng đều đều

………………..

Ngày thứ 15

_ÔNG XÃ ƠI! SAO TỚI GIỜ EM CHƯA SINH ? HU HU HU HU ? EM SỢ QUÁ HÀ!

_BÀ XÃ À ! ĐỪNG NÓI NỮA, ANH CŨNG PHÁT HOẢNG LÊN RỒI, CON À ! SAO CHƯA CHỊU RA CHỨ ? HU HU HU HU

_Có nhiêu đó cũng khóc lóc. Hai vợ chồng bây vui thật, sanh sớm sanh muộn có lạ đâu, umma mày những 11 tháng mới sanh thằng JaeJoong đó thôi, aish! – bà kim lẩm bẩm

_Bà nó à ! Thằng Jaejoong mới có con lần đầu mà, chẳng phải khi bà mang thai con Jaejin cũng vậy sao ? Bà con khóc lớn hơn thằng JaeJoong – ông Kim nhâm nhi ngụm trà

_Aish! Ông khá hơn tôi hả ? Khi đó ai khóc trước đây ? Ông không khá hơn thằng Yunho đâu – Bà Kim lườm ông nhưng môi bà vẫn nở nụ cười, ôi cái thời còn xuân sắc

………

_Ông xã ơi! – JaeJoong cựa mình níu lấy tay anh – Hu hu hu, ông xã à !

_ Hửm ? Chuyện gì vậy em ? Ngủ đi! Thức khuya không tốt cho em và con mình đâu – Yunho mắt nhắm mắt mở xoa xoa bụng cậu, chắc cậu lo quá nên không ngủ được đây mà

_Hu hu hu, em đau bụng quá! Ông xã à ! Em đau lắm, em đau quá ông xã ơi….

Yunho giật mình bật dậy. JaeJoong khóc đến tèm lem mặt mày hết rồi.

_Đừng lo! Anh đưa em đi bệnh viện ngay

Yunho vội vã đi nhanh ra cửa, bây giờ chỉ mới một giờ sáng nên không có xe cộ gì cả. Anh cứ thế bế JaeJoong chạy đến bệnh viện. Từ nhà mẹ Jaejoong đến đó mất 20 phút và anh cảm thấy đoạn đường này bây giờ xa quá. JaeJoong càng ngày càng khóc lớn vì đau khiến anh cũng phát hoảng lên. Đôi chân trần chạy trên đường nhựa đến tróc cả da ra nhưng anh không cảm thấy đau chút nào cả, JaeJoong của anh đang đau và nếu không đến kịp lúc thì sẽ rất nguy hiểm

_ Bà xã à ! Ráng lên, sắp đến rồi em à ! – Yunho trấn an cậu

_Em đau quá, em đau quá! Càng lúc càng đau ông xã ơi, ÔNG XÃ ƠI !!!!!!!!!

_AAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!ĐAU QUÁ!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Yunho hét lớn khi JaeJoong nắm tóc anh. Cậu đau quá nên nắm tóc anh giật liên tục, tay còn lại đập mạnh vào ngực anh khiến anh ho khù khụ. Không thể ngừng lại, anh chạy nhanh về phía bệnh viện và cùng JaeJoong hét lên giữa đêm khuya. Mỗi ngôi nhà mà anh đi qua đều bật sáng đèn vì người ta không hiểu chuyện gì mà om sòm ngoài cửa đến thế

_BÁC SĨ! BÁC SĨ! HỘC HỘC ĐAU QUÁ! ĐAU QUÁ! BÁC SĨ À ! – Yunho hét lớn và chạy vào bệnh viện. Người anh đầy mồ hô và mặt thì đỏ rần rần. Bộ pyjama hình con heo bông có cánh cũng ướt đẫm mồ hôi trong khi JaeJoong vẫn giật tóc anh và ôm lấy bụng khóc tức tưởi

Chiếc băng ca nhanh chóng được đưa lại, cậu được đưa vào phòng mổ ngay lập tức

_ÔNG XÃ ƠI! ĐỪNG BỎ EM! EM KHÔNG MUỐN Ở MỘT MÌNH ĐÂU, HU HU HU, EM KHÔNG MUỐN MÀ! ÔNG XÃ À ! – JaeJoong hét lên và nắm chắt lấy tay của Yunho khi bác sĩ đưa cậu vào phòng mổ

_Nhanh lắm JaeJoong à ! Nhanh lắm, anh hứa mà, nhanh lắm!

_ÔNG XÃ À ! ÔNG XÃ À !

Cánh cửa phòng mổ đóng lại cũng là lúc bố mẹ JaeJoong đến nơi. Không quan tâm đến bàn chân đang rướm máu và bộ pyjma xộc xệch, anh đi đi lại lại trước cửa phòng, một lần vì lo một phần vì sợ. JaeJoong mà bị sao thì chắc anh chết mất

_Con đừng lo, nhanh lắm – ông Kim vỗ vai an ủi – Đi băng bó lại vết thương đi, chân con chảy máu rồi!

_Con không sao appa! Con lo quá! Vợ con trong đó một tiếng đồng hồ rồi, con lo quá!

Yunho kết thúc câu nói cũng là lúc cửa phòng mổ mở ra

_BÁC SĨ! VỢ TÔI SAO RỒI ? – Yunho nắm chặt tay bác sĩ

_Chúc mừng anh! Vợ anh sinh cho anh một bé gái thật dễ thương. Bé nặng ba ký năm !

Cả nhà ai cũng vui mừng và chạy lại chỗ Jaejoong khi cậu được đẩy ra. JaeJoong vẫn còn ngủ vì tác dụng của thuốc mê. Kế bên là cô y tá với baby tròn trịa trên tay mình

_Chúc mừng anh! Em bé rất đáng yêu – cô mỉm cười và đặt bé vào đôi tay run rẩy của Yunho

_Trời ơi…. – Yunho không biết nói gì nữa vào phút này, cả cơ thể anh đang ngập tràn trong hạnh phúc. Anh đang bế thiên thần của mình vào lòng, bé ngủ mà cũng thật xinh đẹp. Sao mà giống anh quá, đôi mắt một mí của anh nè, cái mũi cũng của anh nè, đôi môi cũng của anh nốt. gương mặt….cũng của anh luôn, chỉ có đôi tai là giống với umma bé thôi

_Để umma bế nào! – bà Kim vội vã chạy lại

Ngay khi bé Jaeyoon rời khỏi tay Yunho, anh lập tức ngã xuống đất. Ngất mất rồi, ngất trong hạnh phúc!

Một tuần sau, Yunho đưa JaeJoong trở về nhà lớn. Bọn đàn em của anh lúc nào cũng vây quanh lấy JaeJoong và tiểu công chúa của cậu. Nhất là Sung Min, cậu cứ đòi bế Jaeyoon suốt thôi. Yunho thì bù đầu bù cổ với đống giấy tờ mấy tháng quá, tất cả anh đều phải xem xét qua để đảm bảo tính an toàn của nó, mãi đến tối mới về được với vợ và con gái yêu của mình.

_Cậu và Chae Young ? – Yunho nhướng mày khi nhìn thấy chiếc nhẫn trên tay của Shin Dong

_Dạ ? – nó ngạc nhiên

_Ý tôi là…cậu và Chae Young yêu nhau ? – anh chỉ vào chiếc nhẫn

_A ! – Shin Dong gãi đầu xấu hổ – Tụi em mới quen….từ khi anh về quê với chị hai, cô ấy….cho em cơ hội để đeo đuổi…..

_Dạ! Cám ơn anh hai!

……………..

_Jaeyoon à ! Bố về rồi đây ! – Yunho ôm lấy bé con đang nằm úp trên giường và hôn lấy hôn để vào má bé – Con đang chơi gì thế ? Cho bố chơi cùng với!

_oe oe oe

_A ! Con chơi một mình à ? Umma con đi tắm nên để con một mình à ? Tội nghiệp Jaeyoon của bố quá! Chơi có mình thôi! Hu hu hu hu – Yunho giả khóc nhìn bé khiến bé cười khúc khích – Ôi đáng yêu quá đi! Jaeyoon à !

Năm năm sau

_Hu hu hu hu hu!

_Nín nào! Jaeyoon ngoan đừng khóc con!

JaeJoong bế Jaeyoon về nhà trong khi cô bé vẫn khóc tức tưởi và tiếng khóc đó khiến cả nhóm sát thủ cũng phải đau lòng. Gì chứ! Bé là con nuôi của họ mà

_JAEYOON!!!!!!!!!!!!!!!!!!! SAO CON KHÓC VẬY ? AI ĂN HIẾP CON À ! NÓI BỐ NGHE! THẰNG NÀO CON NÀO ĂN HIẾP CON, BỐ BẮN CẢ NHÀ NÓ!

“BỐP!”

_Anh nói giọng đó tiếng nữa đi, tôi thách anh đó

_Bà xã à ! Anh xin lỗi – Yunho ôm cái đầu đáng thương của mình – Jaeyoon của bố à ! Sao con khóc vậy ? Trong lớp có bạn ăn hiếp con à ?

_Hu hu hu hu, bố ơi! Bố ơi!

_Ngoan nào, nói bố nghe, ai ăn hiếp con!

JaeJoong hơi nhíu mày, Jaeyoon luôn thế, khi bé khóc, không bao giờ bé nói với cậu nhưng chỉ cần Yunho hỏi thì bé sẽ nói ngay. JaeJoong cảm thấy….mình chỉ là người số hai trong lòng Jaeyoon thôi. Mặt mày bé giống Yunho như tạt, tính tình cũng giống. Bé chỉ giống cậu mỗi cái tai, mà….cái tai thì có ai thấy đâu, ôi~

_Cô giáo phạt con! Hu hu hu hu hu

_HẢ ? CÔ GIÁO PHẠT ?

Cả Yunho lẫn JaeJoong đều ngạc nhiên, chẳng phải Jaeyoon ở trường nổi tiếng là ngoan ngoãn sao, sao lại bị phạt

_Sao con bị phạt ? – Yunho hôn lên đôi má bầu bĩnh của bé

_Hu hu hu hu , cô giáo hỏi con, ước mơ của con là gì hu hu hu , con nói….con nói….ước mơ của con là….hu hu hu hu là…..là…. là làm đại ca. huhu huhu, tự nhiên…cô mắng con, huhu huhu, cô phạt con huhu huhu

Câu nói của Jaeyoon khiến Yunho lẫn JaeJoong chưng hửng. Có ai nghĩ rằng, một bé con học lớp lá, mà nói ước mơ sau này của mình là…..làm đại ca không chứ

Thật ra thì có đấy, có một người….

Flash Back

_ Yunho à ! Sau này lớn lên, con muốn làm gì ?

_CON MUỐN LÀM ĐẠI CA!

End flash back

End